Tag: Himesaki Hana
kỷ niệm thầy giáo đụ em thư ký mông to quyễn rũ
kỷ niệm thầy giáo đụ em thư ký mông to quyễn rũ, bên mông, woa! anh ơi đụ em thư ký và cái kết nó nghiến răng thúc tới cố gắng nín thở cho đến khi bắn mạnh vào sâu trong lồn Hương mới thôi, trước khi rút cu ra khỏi lồn Hương không quên tặng thêm vài cú vỗ mông rồi mới chịu lăng qua một bên mà thở. Hương có lẽ cũng hơi đuối nên vẫn nằm sấp tại chỗ nghỉ ngơi. Tôi đứng dậy tiến tới chỗ Hương mà nói: Tới lượt của anh. Hương ngước mặt lên nhìn tôi, chân mày hơi co lại một chút, nhưng sau đó thay thế bằng một nụ cười của Hương rồi em nói: Các anh tính chơi chết em hay gì mà không cho
bất lực quản lý khu vực địt em dáng ngon
bất lực quản lý khu vực địt em dáng ngon, đeo gót đàn bà thì nàng cho qua 1 bên, thứ gì như đỉa đeo chân hạc. Chân này là hạc thiệt á nha, dài tới thước mốt lận. Cũng qua vài câu ngắn gọn kể trên, mình nhận ra nàng chẳng phải nai tơ gì cả, mà là 1 con cáo trong tình trường chính hiệu. Nàng rành rẽ mọi chiêu thể hiện của đám con trai và có đủ thứ chiêu để né tránh cũng như từ chối khéo mà đối tượng vẫn tò tò đi theo rần rần. Chà, woa! quản lý khu vực dí buồi vào crush dâm đãng thứ dữ à nha! “Em đẹp vầy mà không có người yêu thì uổng quá” – mình lại gợi chuyện trong một cuộc gặp
clip hot giám đốc phang em nhân viên từ phía sau
clip hot giám đốc phang em nhân viên từ phía sau, khóc lóc rằng mình độc thân hơn nửa năm rồi vẫn chưa tìm được bạn trai mới. “Mỗi ngày đều luyện tập khiêu vũ, chẳng còn thời gian mà nói chuyện yêu đương.” Trần Trừng vòng tay ôm cổ Chương Tiểu Mãn, bĩu môi than thở, miệng còn nồng nặc mùi rượu, ghé vào lỗ tai Chương Tiểu Mãn nói, “Mình đã lâu không nếm thử tư vị đàn ông. Sắp biến thành lãnh đạm rồi.” Chương Tiểu Mãn cũng uống cạn, một tay cầm chai rượu, môt tay ôm lấy Trần Trừng, nói to: “Chính… chính xác là do ngươi quá kén chọn, woa! thầy giáo nhấp cô lao công dâm đãng một đám người
woa! quản lý khu vực phang em nhân viên chân dài
woa! quản lý khu vực phang em nhân viên chân dài, ưm… chúng ta không gặp nhau rồi… muội thèm lắm rồi… huynh có biết không… ư… ư… ư… Ngồi trước chiếc giường đơn sơ của Tiểu Phàm, Linh Nhi tựa người vào thành giường, woa! trưởng phòng nhấp cô lao công và cái kết hai chân nàng dang rộng mở lớn, một tay thò xuống liên tục day day lên mu lồn mình để giải tỏa cơn nứng, tai còn lại nàng vuốt dọc từ cổ xuống lồng ngực, mắt nàng nhắm nghiền, đầu ngửa cổ lên trời rên nhé: – Ư… ôi… ư… ư… ư… Tiếng rên nhè nhẹ như ong vò vẽ phát ra từ cuống họng nàng quả thực vô cùng kích thích. Nếu như Tiểu Phàm nhìn